Thursday, March 21, 2013

Chuông ơi! đừng reo nữa!


đoàn xuân thu.
“Lỡ mai cha yếu mẹ già,
chén cơm, đôi đũa, bộ kỷ trà ai dâng?” *
*Ca dao.
Con theo chồng,
chỉ cách một bến sông;
má nghĩ xa ngàn dặm.
Chiều bến sông, con buồn ra giặt áo
phía kia bờ, má ảo não đứng trông!

(Hình do tác giả cung cấp)
Nước mất nhà tan,
con lên đường vượt biển;
cách một bến sông,
giờ thêm ngàn dặm biển,
con đâu ngờ xa má lần này:
là vĩnh viễn ngàn năm!


(Hình do tác giả cung cấp)

Điện thoại viễn liên,
bên kia trời – nỗi nhớ;
sao em lặng yên? rồi nức nở!
Ôi má ơi! Cả trời thương sụp đổ.
“Con không kịp về, giờ phút cuối, má thương ơi!”

(Hình do tác giả cung cấp)

Con vào, ra, tựa cửa, bóng tang thương!
xưa giải khăn sô cho quê hương;
giờ giải khăn sô cho má.
Má là quê hương!
Quê hương là má!
Ngôi vườn cũ ai sẽ ngồi đốt lá?
khói lên trời tìm kiếm đứa con xa!

(Hình do tác giả cung cấp)
Điện thoại viễn liên, con không buồn nghe nữa;
thôi đã tắt đời con bếp lửa!
má mất rồi! chuông reo nữa mà chi!

đoàn xuân thu.
melbourne 

1 comment :

  1. Ôi , bài thơ nghe sao mà buồn não ruột, xin tặng một đóa hoa hồng trắng cho những ai không còn mẹ :"Một bông hồng cho em , một bông hồng cho anh và một bông hồng cho những ai , cho những ai, không còn mẹ " (Trong bài hát Bông Hồng Cài Áo ",Có đôi khi nhìn lại mình mới thấy vì cơm áo gạo tiền , vì gia đình nhỏ bé, mà chúng ta không ít thì nhiều đã quên mất đấng sinh thành. Hãy dành lấy chút thời gian nhỏ nhoi còn lại mà chăm sóc những người đã cho ta cuộc sống.

    ReplyDelete